Thứ Hai, 28 tháng 10, 2013

Vô tình tao quên cốc cà phê

Vô tình tao quên cốc cà phê
- Này mùa thu
Mày đã về chưa nhỉ ?
Để cuối con đường
Tao tìm họ, mặc kệ họ tìm ai?
Mày sẽ về, để lá rụng trên vai
Câu thơ cũ "tránh đụng vào cây, mùa rụng lá"[*]

-Này mùa thu, có chuyện gì sẽ được gọi là xưa cũ
Khi kỉ niệm ngày nào vẫn còn đấy rưng rưng
Có lẽ nào vẫn còn nhớ người dưng?
-Ừ đúng đấy! sao mày không thừa nhận
Đã nói thôi yêu, tại sao còn hận
Còn hận còn buồn còn nhớ còn yêu!!!
- Này! chiều rồi, sao ngồi đấy ? loãng cốc cà phê
người ta đợi, sao mày còn chưa ghé
Có biết không, người ta trách bây giờ mày tệ
Cứ lặng lẽ đi về, quên mất cốc cà phê!!!
Ừ!!! vô tình tao quên cốc cà phê
Như ngày ấy, tao quên mày, mùa lá rụng!!!
---------------------------------------------
[*] Tránh đụng vào cây mùa lá rụng - Olga Bergholz

Tags:

0 Responses to “Vô tình tao quên cốc cà phê”

Đăng nhận xét

Cafe nguồn cảm hứng của cuộc sống

Hồi còn độc thân tôi hay lang thang vào những quán cafe quen thuộc gần nơi tôi ở trọ, và có sự cảm nhận riêng mỗi khi nhâm nhi ly cafe một mình, đó là điều tôi cảm thấy thích thú nhất mỗi khi nhìn cuộc đời. Có một chút đam mê cafe như hơi thở cuộc sống. Cuộc sống cũng như ly cafe, nếu nguyên chất sẽ đắng, mỗi người cho thêm 1 chút vị khác nhau để cs thêm muôn màu, để ly cafe thêm nhiều vị....

Distributed By Free Blogger Templates | Designed by SpicyTricks